释义 |
convict A. transitive verb | BrE kənˈvɪkt, AmE kənˈvɪkt | «judge, jury, court» 判决…有罪 pànjué… yǒuzuì ▸ to convict sb of sth; 判决某人犯有某罪 ▸ to be convicted on a charge of … 被判犯…罪 ▸ a convicted drug dealer (in prison) 已定罪、正服刑的毒贩 (released) 曾获罪服刑的毒贩 B. intransitive verb | BrE kənˈvɪkt, AmE kənˈvɪkt | 判决 pànjué C. noun | BrE ˈkɒnvɪkt, AmE ˈkɑnˌvɪkt | 囚犯 qiúfàn |