botch | BrE bɒtʃ, AmE bɑtʃ | A. transitive verb ▸ to botch (up) 笨拙地弄糟 bènzhuō de nòngzāo ▸ a botched job 干得很糟糕的活儿 gàn de hěn zāogāo de huór B. noun (also botch-up) 拙劣的工作 zhuōliè de gōngzuò ▸ to make a botch of sth 把某事物弄得一团糟 ▸ it was a real botch 那实在是糟透了 |